ὡϧγαω
Hoppa till navigering
Hoppa till sök
Verb
ὡϧγαω (ὡϧγαω)
- att ta illa upp, att bli upprörd
Konjugering
Gnomisk presens | Presens realis | Preteritum | Futurum | Infinitiv | |
---|---|---|---|---|---|
Indikativ | ὡϧγὸ | ὡϧγὰι | ὡϧγὰ | ὡϧγὶ | ὡϧγαω |
Subjunktiv | ὡϧγὲ | ὡϧγεηὰι | ὡϧγεηὰ | ὡϧγὲι | ὡϧγεω |
Optativ | ὡϧγειλὸ | ὡϧγειλὰι | ὡϧγειλὰ | ὡϧγειλὶ | ὡϧγειλαω |
Jussiv | ὡϧγοχὸ | ὡϧγοχὰι | ὡϧγοχὰ | ὡϧγοχὶ | ὡϧγοχαω |
Potentialis | ὡϧγαγὸ | ὡϧγαγὰι | ὡϧγαγὰ | ὡϧγαγὶ | ὡϧγαγαω |
Dubitativ | ὡϧγωπὸ | ὡϧγωπὰι | ὡϧγωπὰ | ὡϧγωπὶ | ὡϧγωπαω |
Permissiv | ὡϧγιαωὸ | ὡϧγιαωὰι | ὡϧγιαωὰ | ὡϧγιαωὶ | ὡϧγιαωαω |
Permissiv (extern) | ὡϧγωμὸ | ὡϧγωμὰι | ὡϧγωμὰ | ὡϧγωμὶ | ὡϧγωμαω |
Admirativ | ὡϧγωκερὸ | ὡϧγωκερὰι | ὡϧγωκερὰ | ὡϧγωκερὶ | ὡϧγωκεραω |
Imperativ | ὡϧγὺ | ὡϧγὺ | ὡϧγὺι |